haizzzzzzzzz
chắc lock topic cho roài, ACE có vẻ hết máu metal rồi nhỉ?!
Ôi, bác bình tĩnh cái nào. Em mới vào đây mà chưa kịp viết gì mà bác đòi lock rồi :">.
haizzzzzzzzz
chắc lock topic cho roài, ACE có vẻ hết máu metal rồi nhỉ?!
Bác Cò (CoF) này đang sống và làm việc ở đâu ấy nhể? Hôm nào rảnh hú 1 phát đến Hải Quỳnh nghe đỡ vài bài metal để khơi nguồn cảm hứng tí nào.
HE HECác bài viết rất hay, cám ơn bác nhiều lắm. Metallica, Megadeth, Pantera... là những cái tên bất hữu và không thể thiếu được đối với dân rock từ già đến trẻ.
Giờ không còn nghe rock nhiều, nhưng mỗi khi nghe và hồi tưởng lại, em vẫn còn nhớ cái cảm giác sướng sướng, tê tê khi đi săn lùng mua được mấy cái CD xịn của Megadeth, Metallica...(giờ hiếm quá, tìm hoài không thấy chỗ bán CD xịn), cái cảm giác mừng rỡ, háo hức khi mượn được CD mới và về copy lại, cái cải giác lâng lâng khi nhắm mắt nghe những đoạn riff và tay cứ khẩy khẩy theo tưởng tượng chình mình đang chơi, đầu gục gặc, xoay vòng vòng như thằng điên.
Viết tiếp đi bác ơi, cho em xung xung lại với nào![]()
Pantera cũng là một tượng đài trong số các tượng đài của làng rock thế giới. Không ai có thể phủ nhận thành công của Pantera từ alb Cowboys from Hell. Nhớ hồi trước khi bắt đầu nghe Pantera là lúc khoảng năm 95, ở phòng tập thể hình chỗ Thành Công Giảng Võ gì đó. 1 hôm tự nhiên đến nơi mình thấy nhạc nghe rất điên loạn, ko hiểu gì ráo. Sau lò dò ra đến cái cassette thì là Pantera. Thật sự lúc đầu thì rất khó nghe vì mình vẫn đang mang trong đầu óc tư tưởng về rock của IronMaiden hay Metallica và thật sự thì Pantera nghe hơi cơ bắp và điên loạn
Tuy nhiên khi nghe nhiều thì công nhận các đoạn riff hoặc drum của Pantera có hương vị rất đặc biệt.
Chúc cho Pantera và Dime sẽ mãi mãi là những nốt nhạc tuyệt vời của bản trường ca Metal bất hủ.
he he
ở ngoài HN cái trò ra Quang Trung mua băng cát xét về nghe cũng là 1 cái thú bác nhể![]()