Hôm qua xem Việt Nam đá nhiều cảm xúc quá.
- Đầu hiệp 1 đến trước khi bị Sing dẫn điểm: Cảm giác lo lắng, mặc dù cầm bóng nhiều nhưng các cơ hội của Sing mới thật sự nguy hiểm hơn.
- Sing dẫn trước: Sợ. Sợ nhất là Sing dựng xe bus trước khung thành. Mình hay bị bế tắc khi gặp mấy đối thủ phòng thủ số đông kiểu đấy (không phải chỉ mình mà Barca cũng chết với Kazan

) ).
- Thanh Bình gỡ hòa: Cảm giác tuyệt vời, như từ dưới địa ngục lên thiên đàng vậy. Và bắ đầu cảm thấy yên tâm với U23.
- Tiến Thành nâng tỉ số và sau đó: Cảm thấy đá như thế này thì VN chẳng phải sợ ai hết, chắc chắn VN sẽ vô địch dù cho gặp Malay hay Laos.
- Khoảng 10 phút cuối trận: Thương Thành Lương ghê, là mục tiêu của 2 thằng số 10 với số 7 của Sing. Em không phải thuộc dạng máu chiến nhưng cũng ngồi cầu cho Hoàng Quảng hay Quý Sửu chém cho 2 thằng này vài phát cho nó chừa x(. Nhìn Thành Lương bị nó chơi xấu thấy xót cả ruột.
Chúc mừng U23, chúc mừng HLV Calisto. Hy vọng chúng ta sẽ lại có những cảm xúc vỡ òa thế này sau trận chiến cuối cùng với Malay. Chỉ còn 1 bước nữa thôi, cố lên nhé U23!