Nhớ Đà Lạt thật nhìu.
Mùa hoa dã quỳ rực sáng, mạnh mẽ và hoang dại..
Bước đi trong mưa phùn
..núi đồi lồng lộng, chiều mưa nhớ ai
Than ôi..
...tiếng chuông chiều chầm chậm thê lương
tiễn đưa người, quên núi đồi, quên cả tình yêu..
Kí ức như những vết thương, khắc sâu vào lòng, theo tháng năm chai sạn thành sẹo
Vết thương có thể lành, nhưng sẹo thì mang theo cả cuộc đời..