Sau khi đọc bài báo kia trên SGGP thì có nhận xét cô phóng viên kia đâu có biết viết gì về công nghệ đâu. Đây chỉ là một bài phóng sự kiểu cưỡi ngựa xem hoa và nội dung kiểu lá cải rẻ tiền, bài với nội dung có công nghệ một tý kiều xem qua vỏ táo, thời trang một tý, sành điệu một tý để thu hút thanh niên lao vào đọc cho hấp dẫn, chứ tuyệt nhiên không hiểu gì về điện hoặc internet không dây. Điển hình là lặp lại giọng điệu kết nối trong mơ - nhanh đến chóng mặt... Hi Hi, kể cả đến bây giờ dùng ADSL thì làm gì có chuyện nhanh đến chóng mặt (vì nếu chóng mặt thì vào bệnh viện mất rồi) vả lại bản thân con người không bao giờ thỏa mãn với cái hiện có cho nên việc lướt web với tốc độ trong mơ thì chắc phải 10 năm nữa nhé, chứ thú nhận như bài báo trên là hơi sớm. Còn việc phịa chuyện nhận SMS bằng Răng xanh thú thực lần đầu tiên tôi thấy bốc phét giỏi thật, họa chăng nữ phóng viên đó vô tình nhận được ty tỷ Virus Symbian qua Răng Xanh thì có. Lại còn chuyện gửi Full version Video gì đó "bắn" qua Bluetooth là điều không hợp lý vì nếu 1 đoạn video 10mb qua BT thì cũng mất tối thiểu 30 phút, 100MB (đúng nghĩa full version clips) thì từ sáng đến tối luôn.
Bài báo trên nằm trong mục phóng sự điều tra nên cuối bài PV phải chốt một câu như thế thì mới được tính tiền nhuận bút chứ, nếu không sẽ bị đá sang chuyên mục khác ấy chứ.
KL: Phóng viên nếu muốn viết, kể cả thể loại phóng sự điều tra thì cũng nên ngâm cứu và tham khảo kỹ một tý, tay nghề cô này non quá, viết thế này mà ở tây chẳng may động chạm đến ai đó thì có mà đóng cửa cả tòa soạn. Túm lại bài phòng sự điều tra đó là thể loại mỳ ăn liền, gõ đánh máy chắc chỉ 2 phút là xong,... Rõ chán.