Nhân đây, em cũng muốn nói một tí về cái xe đầu tiên của em: Viva Thái thắng đĩa trước hẳn hoi, đề pa tốt, đầm + êm, ôm cua chưa chiếc nào qua mặt được, ... Hồi mới có ở VN, giá trị còn hơn cái Air bi giờ í chứ. Thế mà nhìn thấy thằng >
nó đi ngay trước mũi mình nhưng không cản được, chỉ biết hô hoán ầm ĩ rồi chạy ... từ tầng 5 xuống sân tập thể đuổi theo nó (cái này gọi là ... chán tập 1).
Xuống đến nơi, thấy bà con đứng đầy ra tròn mắt xem mà không ai (dám) cản thằng đấy ... chán tập 2.
Nhớ lại, lẽ ra mình không nên nghe lời "ông anh vợ hụt" : "chú cứ để xe đấy, lên đây chơi" ... không lẽ bi giờ bắt đền người ta ... chán mình tập 3.
Mấy tháng sau, đi trên đường thỉnh thoảng vẫn giật mình ... chiếc Viva giống của mình thế
. Lâu quá rồi, mỗi khi rảnh rỗi nhớ lại, vẫn thấy hơi tiếc ... không phải vì giá trị cái xe mà vì cảm giác mất một cái thân thuộc.
Em rút ra bài học cho em tới giờ, xe của mình chỉ có mình giữ được thôi, mua thêm cái Master disk-lock vừa để giữ xe (em không tin cái khóa càng), vừa để luôn nhắc nhở mình.
Chúc bác luyen sớm quên giống em.
Xuống đến nơi, thấy bà con đứng đầy ra tròn mắt xem mà không ai (dám) cản thằng đấy ... chán tập 2.
Nhớ lại, lẽ ra mình không nên nghe lời "ông anh vợ hụt" : "chú cứ để xe đấy, lên đây chơi" ... không lẽ bi giờ bắt đền người ta ... chán mình tập 3.
Mấy tháng sau, đi trên đường thỉnh thoảng vẫn giật mình ... chiếc Viva giống của mình thế
Em rút ra bài học cho em tới giờ, xe của mình chỉ có mình giữ được thôi, mua thêm cái Master disk-lock vừa để giữ xe (em không tin cái khóa càng), vừa để luôn nhắc nhở mình.
Chúc bác luyen sớm quên giống em.