Thức nhất: Không liệt bác Cuhiep vào "tội" câu bài. Bởi lẽ đây là mục "Chuyện ngoài lề", bác ấy có viết cả trăm bài "chẳng ra gì" cũng không được tính vào lượng bài đã tính. "Cái tội" của bác ấy là thiếu đầu đuôi. Hổng phải ai cũng biết phim Ông bà Smith mà bác thì chẳng chịu nói sơ qua nên gây khó hiểu.
Thứ hai: Tuổi trẻ cũng có nhiều loại, mà tôi gặp toàn "loại": "xem phim để giải trí" mà theo loại này lý luận thì là: "đi làm cả ngày mệt lắm rồi mới đi xem phim giải trí. Vậy mà còn xem những phim suy nghĩ nữa thì mệt quá, xem là xem!". Tôi xem thường tư tưởng này lắm.
Phim ông bà Smith cũng có cái hay ở nội dung. Đồng ý với bác Cuhiep khi cho nội dung phim là 4/5. Nếu nhìn toàn cục thì bộ phim này tức cười, có mấy diễn viên, ngoài những cảnh đấm đá là lúc ngồi lại tự sự của nhân vật. Hay ở chỗ này. Điều đặc sắc của bộ phim là chủ đề tư tưởng: Sống chung, vợ chồng nhưng chưa hẳn là yêu. Tình yêu không thông qua hình thức mà ở chính con tim mỗi người. Chẳng là gì nếu bạn chưa thật sự yêu và mong muốn có nhau.
Nhiều người chê Tây - Mỹ sống vội, không tình cảm. Tôi nghĩ nói thế là dễ dãi, chủ quan. Chẳng biết sao chứ xem những phim như Nhật ký tình yêu (The Notebook), tôi khóc như con nít. Nhưng bảo đảm, cho tôi xem phim có hàng chục cuộc tình tan vỡ của Hàn Quốc hay VN, tôi xin lỗi, buồn cười quá!
Sáng bảnh mắt viết vội vài câu tâm tình. Khó nghe xin các bác đừng trách nhé!