Chi tiết xem ở đây
Trích dẫn 1 số điều tâm đắc
[SIZE=+0]
Kể từ khi vợ có bầu, trong đầu em đã xây dựng kế hoạch và con đường học vấn cho con em, cấp I và II cho mày vừa học và chơi thoải mái, ko bị áp lực thành tích, mày học dốt cũng được, kiểu gì chả được lên lớp (với cái bệnh thành tích muôn đời ko bị phá bỏ). Quan trọng nhất trong thời gian này là đào luyện tiếng anh, khả năng quan sát và phát triển tự nhiên. Lên cấp III, bố mày cố sống cố chết cho mày đi học ở SING, kèm mày 3 năm cấp 3 ở sing là mày có thể tự lập để tự có hướng đi tiếp theo. Chứ học ở VN, chỉ có chết nhục[/SIZE][/SIZE]
Trích dẫn 1 số điều tâm đắc
Tính hiếu học của người Việt đang bị thách thức. Những người có tiền không dại gì để con mình chịu đựng sự thể nghiệm mãi của những nhà cải cách và phải học theo kiểu “nhồi sọ” ở trường, lại còn phải học thêm học nếm mãi.
Một gia đình có con trúng học bổng Singapore năm 14 tuổi đã phấn khích thốt lên: “ôi, cháu tôi đã được làm người”…
[SIZE=+0]
[SIZE=+0]Hãy xem trường điểm và trường chuyên đã làm cho cha mẹ các em phải chạy chọt và gây thêm ách tắc giao thông như thế nào? Hãy xem tuổi thơ của các em nhỏ đang được chơi hay đang bị học kiểu “nhồi thức ăn cho ngỗng”?
[SIZE=+0]Một cô cháu họ của tôi kể, trong thực hành môn Văn lớp 4 của con nó có thứ đề đại loại: “Hãy viết một bức điện tín”. Chính tôi đã từng giúp cho đứa cháu ngoại học lớp 5 ở Hà Nội làm đề ngoại khóa là “Hãy viết suy nghĩ của em về chiến thắng của trận Điện Biên Phủ trên không?”. [/SIZE]
[SIZE=+0]Có phải bắt các em làm chính trị gia hay làm công dân sớm? Sao không để cho các em tiểu học được phát triển tự nhiên cả trong tình yêu đất nước, gia đình, thầy cô và tiếng Việt mà cứ làm cho chúng chán ngấy lên vậy? [/SIZE]
Đừng có mà đùa dai với truyền thống hiếu học của người Việt. Sẽ còn đi nhiều, đi trống rỗng, đi bằng hết, nếu những người cầm trịch của chúng ta không giật mình thì sẽ không cứu vãn được làn sóng tị nạn này đâu.
Rồi sẽ có thêm những thế hệ Việt kiều không biết tiếng Việt, quê hương đất nước xa vời. Đừng nghĩ người Việt sẽ cố kết tình quê hương và đất nước như cộng đồng người Tàu. Chúng ta là những người Việt trần ai, rất dễ bời rời và mất gốc khi ở xứ người.
Kể từ khi vợ có bầu, trong đầu em đã xây dựng kế hoạch và con đường học vấn cho con em, cấp I và II cho mày vừa học và chơi thoải mái, ko bị áp lực thành tích, mày học dốt cũng được, kiểu gì chả được lên lớp (với cái bệnh thành tích muôn đời ko bị phá bỏ). Quan trọng nhất trong thời gian này là đào luyện tiếng anh, khả năng quan sát và phát triển tự nhiên. Lên cấp III, bố mày cố sống cố chết cho mày đi học ở SING, kèm mày 3 năm cấp 3 ở sing là mày có thể tự lập để tự có hướng đi tiếp theo. Chứ học ở VN, chỉ có chết nhục[/SIZE][/SIZE]