Các bác cùng vào đây thảo luận xem giá thị đích thực của cuộc đời này là gì?Tiền Quyền hay là Mái ấm hạnh phúc gia đình đôi tiếng cười trẻ thơ!
"Có đôi khi trong cuộc đời lọc lõi và từng trải, một người đàn ông bỗng nhiên tự hỏi, giá trị cuộc đời nằm ở cái gì. Cuối cùng một người đàn ông ngoài tham vọng của mình, cần gì trong cuộc đời đầy dẫy toan tính này?
Anh viết cái này không phải để ôn nghèo kể khổ, cũng không phải để hoài niệm những giá trị xưa. Điều anh quan tâm, cuối cùng chúng ta sống vì cái gì.
Khi ta nghèo và rỗng túi, duy nhất đối chọi với cuộc đời là sự tự tin cùng một mớ kiến thức chẳng bằng ai trong đầu. Một thời kỳ dài, cuối cùng nhìn lại thấy rằng dường như chúng ta đã có trong tay chút gì đó đủ ghi dấu ấn về sự tồn tại với cuộc đời. Tuy nhiên cuối cùng, chúng ta đã có gì và đang có gì.
Tiền chăng? Phần lớn anh tài có đủ tiền để làm nhiều thứ, đồng thời thiếu tiền để làm mọi thứ. Càng đi nhiều, càng biết nhiều, càng thấy mình nhỏ bé. Với những người như anh, thấm thía một điều thời của mình đã qua. Không bao giờ còn có cơ hội để làm một tên tuổi có khả năng chi phối cuộc đời này. Đó là những sân chơi của những tên tuổi lớn, đủ giàu để làm mọi thứ, đủ giàu để thoát khỏi mọi biến cố. Tại sao? đơn giản, khi có trong tay vài nghìn tỷ, tự nhiên cơ hội đến và người ta thấy kiếm thêm vài trăm tỷ một năm chẳng có khó khăn gì. Đại gia giàu theo cấp số nhân, trí sỹ kiếm tiền theo cấp số cộng, vĩnh viễn đó là một khoảng cách không thể san bằng.
Nhiều năm trôi qua, thấy rõ những hạn chế của cuộc đời, có nhiều điều không bao giờ còn đạt được. Ngoài chuyện làm tốt những gì đang làm, giá trị cuộc đời của chúng ta sẽ đặt ở những đâu? Tiền chăng, để làm gì khi thấy rằng chúng ta có thể tiêu những con số mà bọn dân đen nhìn đến trong cả cuộc đời mòn mỏi. Quyền chăng? có ý nghĩa gì khi không bao giờ một tên tuổi lớn có danh tính của chúng ta. Cuối cùng đó là sự ngọt ngào cuối cùng mà cuộc đời mang lại, đôi tiếng cười trẻ thơ, chút ngọt ngào mà số phận dành tặng cho mỗi một con người.
Cuộc sống đôi khi trở lên nhàm chán, chúng ta sống, ăn, toan tính, mưu mô và lọc lõi. Chúng ta chi phối nhiều thứ và để nhiều thứ chi phối lại. Chúng ta cảm thấy có những thoáng dịu dàng, và chúng ta cảm thấy cuộc đời trống rỗng. Thực sự trong cuộc đời như vậy, sẽ có một lúc nào đó, một người sẽ thấy thiếu niềm tin. Nhiều trong số những người quen của anh, mơ đến một cuộc đời ẩn dật ngoài 50 tuổi, một miếng đất giữa khung cảnh thiên nhiên, một cuộc sống hòa vào sự cô đơn và thanh đạm. Bên cạnh đó là sự hoài niệm về những giá trị đầm ấm của cuộc đời. Chúng ta sẽ lựa chọn tương lai nào?
Anh muốn hỏi bọn có tiền, cái bọn mà nhiều lúc cảm thấy cuộc đời đơn điệu và không còn hứng thú, cuối cùng, giá trị cuộc đời của chúng ta sẽ nằm ở đâu? Tham vọng, mưu cầu hạnh phúc gia đình, hay sự u hoài của số phận."
Bài viết của 1 ngừơi có nick tên Lãng trên tathy!
"Có đôi khi trong cuộc đời lọc lõi và từng trải, một người đàn ông bỗng nhiên tự hỏi, giá trị cuộc đời nằm ở cái gì. Cuối cùng một người đàn ông ngoài tham vọng của mình, cần gì trong cuộc đời đầy dẫy toan tính này?
Anh viết cái này không phải để ôn nghèo kể khổ, cũng không phải để hoài niệm những giá trị xưa. Điều anh quan tâm, cuối cùng chúng ta sống vì cái gì.
Khi ta nghèo và rỗng túi, duy nhất đối chọi với cuộc đời là sự tự tin cùng một mớ kiến thức chẳng bằng ai trong đầu. Một thời kỳ dài, cuối cùng nhìn lại thấy rằng dường như chúng ta đã có trong tay chút gì đó đủ ghi dấu ấn về sự tồn tại với cuộc đời. Tuy nhiên cuối cùng, chúng ta đã có gì và đang có gì.
Tiền chăng? Phần lớn anh tài có đủ tiền để làm nhiều thứ, đồng thời thiếu tiền để làm mọi thứ. Càng đi nhiều, càng biết nhiều, càng thấy mình nhỏ bé. Với những người như anh, thấm thía một điều thời của mình đã qua. Không bao giờ còn có cơ hội để làm một tên tuổi có khả năng chi phối cuộc đời này. Đó là những sân chơi của những tên tuổi lớn, đủ giàu để làm mọi thứ, đủ giàu để thoát khỏi mọi biến cố. Tại sao? đơn giản, khi có trong tay vài nghìn tỷ, tự nhiên cơ hội đến và người ta thấy kiếm thêm vài trăm tỷ một năm chẳng có khó khăn gì. Đại gia giàu theo cấp số nhân, trí sỹ kiếm tiền theo cấp số cộng, vĩnh viễn đó là một khoảng cách không thể san bằng.
Nhiều năm trôi qua, thấy rõ những hạn chế của cuộc đời, có nhiều điều không bao giờ còn đạt được. Ngoài chuyện làm tốt những gì đang làm, giá trị cuộc đời của chúng ta sẽ đặt ở những đâu? Tiền chăng, để làm gì khi thấy rằng chúng ta có thể tiêu những con số mà bọn dân đen nhìn đến trong cả cuộc đời mòn mỏi. Quyền chăng? có ý nghĩa gì khi không bao giờ một tên tuổi lớn có danh tính của chúng ta. Cuối cùng đó là sự ngọt ngào cuối cùng mà cuộc đời mang lại, đôi tiếng cười trẻ thơ, chút ngọt ngào mà số phận dành tặng cho mỗi một con người.
Cuộc sống đôi khi trở lên nhàm chán, chúng ta sống, ăn, toan tính, mưu mô và lọc lõi. Chúng ta chi phối nhiều thứ và để nhiều thứ chi phối lại. Chúng ta cảm thấy có những thoáng dịu dàng, và chúng ta cảm thấy cuộc đời trống rỗng. Thực sự trong cuộc đời như vậy, sẽ có một lúc nào đó, một người sẽ thấy thiếu niềm tin. Nhiều trong số những người quen của anh, mơ đến một cuộc đời ẩn dật ngoài 50 tuổi, một miếng đất giữa khung cảnh thiên nhiên, một cuộc sống hòa vào sự cô đơn và thanh đạm. Bên cạnh đó là sự hoài niệm về những giá trị đầm ấm của cuộc đời. Chúng ta sẽ lựa chọn tương lai nào?
Anh muốn hỏi bọn có tiền, cái bọn mà nhiều lúc cảm thấy cuộc đời đơn điệu và không còn hứng thú, cuối cùng, giá trị cuộc đời của chúng ta sẽ nằm ở đâu? Tham vọng, mưu cầu hạnh phúc gia đình, hay sự u hoài của số phận."
Bài viết của 1 ngừơi có nick tên Lãng trên tathy!