Khóc cười cùng văn chương tú tài
"Môn văn càng lúc càng trở nên xa lạ với học sinh !". Câu cảm thán trên là của một đồng nghiệp lớn tuổi khi xấp bài ông chấm có đến 13/25 bài thi dưới 5 điểm. Một con số lạnh lùng làm đau lòng những người có tâm huyết với nghề và nặng lòng với tiếng Việt. 100% bài thi do tôi chấm đều có lỗi chính tả. Thậm chí, có một bài chỉ viết được khoảng 200 chữ đã có đến hơn 50 lỗi ! Thật không thể tưởng tượng được. Điều làm buồn lòng thầy cô nhất là những lỗi chính tả sơ đẳng các em vẫn mắc phải: lãng mạng (lãng mạn), đài đọa (đày đọa), khóc liệc (khốc liệt), khác dọng (khát vọng), huy sinh (hy sinh), mất mác (mất mát), cởi chói (cởi trói)...
Các cô tú cậu tú tương lai không hiểu được cả những khái niệm đơn giản nhất trong văn học: bài thơ, tập thơ, tác giả, tác phẩm. Chẳng thế mà các em đã viết như thế này: tập thơ của Tố Hữu là Tiếng chổi tre, tập thơ khác là Kính gửi cụ Nguyễn Du; bài thơ Tây Tiến là "một tập thơ hùng dũng". Em khác lại thản nhiên: "Tô Hoài là một tập truyện", "Nam Cao là một tác phẩm". Kể tiểu sử Lỗ Tấn, có em hùng hồn tuyên bố "Lỗ Tấn là một chiến sĩ cách mạng vĩ đại của Việt Nam", "ông làm nghề khai khoắng (ăn trộm ?), khai mò (???), bới rác". Có em khẳng định: "Tô Hoài là một nhà thơ xứ ruộng đồng", em khác lại cho rằng: "Văn phong Lỗ Tấn lạnh lùng tàn bạo" còn văn chương Tô Hoài thì "tha thướt yểu điệu dịu dàng dễ thương". Chấm bài thi mà đỏ cả mặt.
Kỹ năng làm văn thì hầu như các em quên sạch. Có đến 80% bài làm văn không hề chia đoạn trong thân bài. Thậm chí, có một số bài chỉ có một đoạn duy nhất từ đầu đến cuối. Nhiều bài không có đến một dấu chấm, dấu phẩy. Diễn đạt lủng củng, không biết chủ đề nằm ở đâu.
Còn đây là một mở bài "lạ": "Kính thưa các đồng chí và các bạn, đến dự buổi hội thảo hôm nay, tôi xin mời các đồng chí và các bạn nghiên cứu bài Vợ chồng A Phủ của nhà thơ Tô Hoài. Mời các đồng chí và các bạn cùng tôi đi vào phân tích". Kết bài càng “lạ” hơn: "Cảm ơn các đồng chí và các bạn đã lắng nghe, xin chào đoàn kết và quyết thắng".
Đề thi yêu cầu phân tích một đoạn trích của bài thơ Tây Tiến, khá đông thí sinh đã phân tích cả bài (cho chắc ăn?). Đề yêu cầu nêu ý nghĩa nhan đề truyện ngắn Đôi mắt của Nam Cao, nhiều thí sinh đã phân tích cả truyện. Yêu cầu kể những nghề Lỗ Tấn đã làm và nêu lý do tại sao ông đổi sang làm văn nghệ, hơn 70% thí sinh viết luôn... cả tiểu sử.
Vì lười học mà học sinh làm những bài văn kiểu râu ông này cắm cằm bà kia đến nỗi nếu tác giả đọc được thì chỉ còn biết... khóc! Hãy đọc thử một đoạn mà xem: "A phủ là canh điền nhà thống lý Pá tra, thống lý có bà vợ ba, bắt A phủ bớp chân hoài"; "Mỵ là người xấu xa cùng với A Phủ đi lường gạt mọi người, chẳng hề có lòng nhân đạo gì. Bởi vậy, tác giả mới kêu gọi mọi người có giá trị nhân đạo". Câu thơ "áo bào thay chiếu anh về đất" bị suy diễn thê thảm: "Anh bộ đội đi trong rừng bị gai cào rách áo bèn lấy chiếu cuốn lên mình để che áo rách"... Cứ thế, mọi chi tiết đều bị hiểu sai lệch, méo mó.
nguồn: Thanh Niên Online
"Môn văn càng lúc càng trở nên xa lạ với học sinh !". Câu cảm thán trên là của một đồng nghiệp lớn tuổi khi xấp bài ông chấm có đến 13/25 bài thi dưới 5 điểm. Một con số lạnh lùng làm đau lòng những người có tâm huyết với nghề và nặng lòng với tiếng Việt. 100% bài thi do tôi chấm đều có lỗi chính tả. Thậm chí, có một bài chỉ viết được khoảng 200 chữ đã có đến hơn 50 lỗi ! Thật không thể tưởng tượng được. Điều làm buồn lòng thầy cô nhất là những lỗi chính tả sơ đẳng các em vẫn mắc phải: lãng mạng (lãng mạn), đài đọa (đày đọa), khóc liệc (khốc liệt), khác dọng (khát vọng), huy sinh (hy sinh), mất mác (mất mát), cởi chói (cởi trói)...
Các cô tú cậu tú tương lai không hiểu được cả những khái niệm đơn giản nhất trong văn học: bài thơ, tập thơ, tác giả, tác phẩm. Chẳng thế mà các em đã viết như thế này: tập thơ của Tố Hữu là Tiếng chổi tre, tập thơ khác là Kính gửi cụ Nguyễn Du; bài thơ Tây Tiến là "một tập thơ hùng dũng". Em khác lại thản nhiên: "Tô Hoài là một tập truyện", "Nam Cao là một tác phẩm". Kể tiểu sử Lỗ Tấn, có em hùng hồn tuyên bố "Lỗ Tấn là một chiến sĩ cách mạng vĩ đại của Việt Nam", "ông làm nghề khai khoắng (ăn trộm ?), khai mò (???), bới rác". Có em khẳng định: "Tô Hoài là một nhà thơ xứ ruộng đồng", em khác lại cho rằng: "Văn phong Lỗ Tấn lạnh lùng tàn bạo" còn văn chương Tô Hoài thì "tha thướt yểu điệu dịu dàng dễ thương". Chấm bài thi mà đỏ cả mặt.
Kỹ năng làm văn thì hầu như các em quên sạch. Có đến 80% bài làm văn không hề chia đoạn trong thân bài. Thậm chí, có một số bài chỉ có một đoạn duy nhất từ đầu đến cuối. Nhiều bài không có đến một dấu chấm, dấu phẩy. Diễn đạt lủng củng, không biết chủ đề nằm ở đâu.
Còn đây là một mở bài "lạ": "Kính thưa các đồng chí và các bạn, đến dự buổi hội thảo hôm nay, tôi xin mời các đồng chí và các bạn nghiên cứu bài Vợ chồng A Phủ của nhà thơ Tô Hoài. Mời các đồng chí và các bạn cùng tôi đi vào phân tích". Kết bài càng “lạ” hơn: "Cảm ơn các đồng chí và các bạn đã lắng nghe, xin chào đoàn kết và quyết thắng".
Đề thi yêu cầu phân tích một đoạn trích của bài thơ Tây Tiến, khá đông thí sinh đã phân tích cả bài (cho chắc ăn?). Đề yêu cầu nêu ý nghĩa nhan đề truyện ngắn Đôi mắt của Nam Cao, nhiều thí sinh đã phân tích cả truyện. Yêu cầu kể những nghề Lỗ Tấn đã làm và nêu lý do tại sao ông đổi sang làm văn nghệ, hơn 70% thí sinh viết luôn... cả tiểu sử.
Vì lười học mà học sinh làm những bài văn kiểu râu ông này cắm cằm bà kia đến nỗi nếu tác giả đọc được thì chỉ còn biết... khóc! Hãy đọc thử một đoạn mà xem: "A phủ là canh điền nhà thống lý Pá tra, thống lý có bà vợ ba, bắt A phủ bớp chân hoài"; "Mỵ là người xấu xa cùng với A Phủ đi lường gạt mọi người, chẳng hề có lòng nhân đạo gì. Bởi vậy, tác giả mới kêu gọi mọi người có giá trị nhân đạo". Câu thơ "áo bào thay chiếu anh về đất" bị suy diễn thê thảm: "Anh bộ đội đi trong rừng bị gai cào rách áo bèn lấy chiếu cuốn lên mình để che áo rách"... Cứ thế, mọi chi tiết đều bị hiểu sai lệch, méo mó.
nguồn: Thanh Niên Online